Em y [D] êu hôm nay đã vội bước [G/gadd9] đi
Để an [A] h một mình ngồi nhớ [F#m] mong
Những ngày [D] qua, buồn vui ta luôn c [Em] ó nhau
Sao nay [D] chỉ còn mỗi mình a [F#m] nh?
Anh tưởng [D] rằng tình mình sẽ n [G] hư
Như s [A] ao, như trăng, như [F#m] m ờ
Giờ thì đã [A] hết, mình anh ôm nỗi [Bm] sầu
Khi em yêu đã rời xa [G/f#m] .
Ngày em đ [D] i mang hết tình yêu của anh trao [A] n gười
Bỏ lại đây với nỗi n [Bm] hớ ngày đêm không [F#m] n guôi
Chờ đợi bao [F#m] giờ, tình yêu đã [Bm] xóa nhòa
Và dòng lệ đã cạn k [D] hô.
Thời gian trôi làm phai dần đi kỉ niệm đôi mình
Từng ngày nắng chiếu sáng nơi ngày xưa hay ngồi
Lòng thật hoang mang, ưu tư giọt lệ đắng
Người yêu ơi có hay chăng?