Một mình [C] anh giờ này vẫn lang [Em] thang.
Chẳng Hiểu sao [Am] , anh lại nhớ Em [Em] Thế này.
Mình [F] anh ngồi đây nhìn [G] lại, những kỉ [Em] niệm trôi theo thời [Am] gian.
nếu có [F] thế hãy cho [G] anh được [Em] nói một [Am] lời. Rằng [F] anh anh vẫn yêu [G] em.
Đk:
Hãy cho [C] anh một cơ [Am] hội, Nhưng có [F] lẽ em đã quên [G] đi những kĩ [Em] ức của chúng [Am] mình.
Em đã [F] nói bên ấy không [G] buông thì bàn [Em] tay em sẽ níu lại
Em đã [F] quên, em đã [G] quên đi thật [Am] rồi
Lời 2:
Một đêm [C] nữa Ngoài trời gió rung [Em] cây,
mình anh [Am] bước, trên đường chúng ta [Em] từng qua. Còn [F] em giờ đây hẳn [G] là.
Đang mỉm [Em] cười vui bên người [Am] mới.
Này em [F] ơi dù mai [G] sau anh vẫn [Em] chờ Vẫn [Am] đợi. [F] Anh.. Anh vẫn yêu [G] em..
Đk:
Hãy cho [C] anh một cơ [Am] hội, Nhưng có [F] lẽ em đã quên [G] đi những kĩ [Em] ức của chúng [Am] mình.
Em đã [F] nói bên ấy không [G] buông thì bàn [Em] tay em sẽ níu lại
Em đã [F] quên, em đã [G] quên đi thật [Am] rồi