hợp âm chia ở tone [Am]
Xuân Phú:
Ngày lên[F] xe là sau lưng ta, chỉ [G] toàn là nước mắt,
vai mang trọng [C] trách bảo vệ quê hương, vậy [C7] đâu ai biết chắc.
Nỗi nhớ [F] nhà cùng những lá thư là niềm động [G] lực để ta bước tiếp.
Để rồi mai [Am] đây tổ quốc ghi công nhớ ơn đời đời và suốt kiếp.
Cha mẹ [F] à hãy vui lên đi vì con trai [G] này đã thay đổi,
không còn quậy [C] phá làm cha mẹ buồn rơi những giọt nước [C7] mắt kia nữa rồi.
Và dù có thế [F] nào thì tình phụ tử đó đối với [G] con không bao giờ quên.
Ơn đức sinh [Am] thành tình cha nghĩa mẹ, với con không bao giờ kể hết.
Phan Khương:
Lời [F] ru khi xưa giờ [G] còn đâu, mẹ[C] ơi[C7] .
Từng vòng [F] tay nâng niu giờ[G] còn đâu, cha [Am] ơi.
Phan Khương ft Xuân Phú:
Nhớ thật [F] nhiều từng kỉ niệm tuổi [G] thơ khi có cha [C] mẹ. [C7]
Và khóc[F] thật nhiều từng ngày rời xa [G] quê không ai bên [Am] cạnh.
Phan Khương ft Xuân Phú:
Màu áo [F] xanh con mang trên mình đó là màu [G] xanh của hy vọng.
Bảo vệ non [C] sông và bình yên mọi nhà thì đối với [C7] con là quan trọng.
Sống bằng nghị [F] lực và niềm đam mê đến sự vinh[G] quang của một đời lính.
Một công việc cao[Am] cả hơn lúc nào hết đòi hỏi cả chúng con phải hy sinh.
Rất là [F] nhiều cha mẹ à, nước nhà đang [G] gọi con đó,
tổ quốc con [C] gọi con đó dưới cái đất Bình Thuận đầy [C7] nắng và gió.
Xuân Phú:
Giọt mồ hôi [F] con đang đổ xuống như giọt [G] nước mặt con tuông ra
đều là vì sự [Am] nghiệp bảo vệ non sông, bình yên của nước nhà.
Phan Khương ft Xuân Phú:
Khí hậu không [F] quen, thời tiết nóng bức. Đó là [G] điều con khó chịu.
Nhưng mà vì tương [C] lại con phải vượt qua, vậy đâu có [C7] gì là khó hiểu.
Đến ngày trở[F] về quê hương, con lại vững [G] tin cuộc sống:
“Vì nước quên [Am] thân và vì dân phục vụ” thì đó là điều con thuộc lòng.
Phan Khương: Giọt mồ [F] hôi kia đang đổ [G] xuống trên từng bờ [Am] vài.
Ngày ngày [F] trôi trôi qua theo từng lời động[G] viên của những người [C] thầy. [C7]
Phan Khương ft Xuân Phú:
Cảm ơn [F] thầy vì đã cho [G] em những bài học [C] hay. [C7]
Để sau [F] này chặng đường mà [G] em đi qua sẽ vững vàng [Am] hơn.
Xuân Phú:
Cảm ơn [F] thầy xin cảm ơn thầy với tất cả những [G] lời thầy dạy dỗ.
Bước chân trở [C] về đơn vị lại là một cuộc sống vội[C7] vã và xô bồ.
Vì không còn [F] những lời động viên mà thay vào đó [G] là sẽ là sự nỗ lực.
Chính bản thân [Am] em sẽ quyết định con đường em đi là nhẹ nhàng hay khổ cực.
Phan Khương ft Xuân Phú:
Cảm ơn [F] thầy vì đã cho [G] em những bài học [C] hay. [C7]
Để sau [F] này chặng đường mà [G] em đi qua sẽ vững vàng [Am] hơn.
Để sau [F] này chặng đường mà [G] em đi qua… vững thêm niềm [F] tin…[G] [Am]
outro:
[F] [G] [A]