Một tà áo [C] trắng đang bay thướt tha
Thêm đẹp [G] xinh trên con phố hoa
Chỉ mình [Am] anh riêng anh ngồi đây
Lặng yên nhìn [F] em mỉm cười.
Làm sao [C] đây cho vơi bớt đi
Bao nhiêu hờn [G] ghen nhớ mong?
Vì anh đã [Am] trót yêu thôi
Một người con gái tinh khôi.
Trong [F] chiếc áo dài.
Thật duyên [C] dáng (cho anh bổng thấy yêu đời)
Thật đáng [G] yêu (cho anh thêm bao nhiêu nụ cười)
Chỉ mình [Am] em là người mang đến
Sắc xuân rạng [F] ngời trong anh.
.
Đk:
Và rồi ngày [C] mai ngày mai
Ngày mai anh đi tìm [G] em mỗi sớm
Để lại được [Am] thấy dáng em
Bước qua như thiên thần [F] trong cơn mơ.
Vì một tà [C] áo bay khẽ trong gió
Cũng đủ làm [G] anh yêu em
Người yêu [Am] hỡi anh mong có [F] em trong [C] đời.