Nắng từ đâu gọi bình minh – nhạc Miên Du Đà Lạt, thơ Kiều Mộng Hà


b (Giáng) # (Thăng)
x2

  • Bài hát: Nắng từ đâu gọi bình minh
  • Sáng tác: nhạc Miên Du Đà Lạt, thơ Kiều Mộng Hà
  • Điệu:Điệu:Chưa chọn Giáng (b)
    Hợp âm:
    Thăng (#)

    (Tăng cỡ chữ)
    x2 (Nhân đôi lời) [Am] Trăng từ đâu [F] đứng soi [Am] nghiêng [G]
    Ai cho ta [Dm] cái ưu [Em] phiền buộc [Am] dây
    Mây từ đâu [F] lững lờ [G] bay
    Với tay nhặt [Em] vội mộng trầy buốt [Am] đau

    [F] Gió từ [G] đâu
    Gió từ [F] đâu gió từ [C] đâu
    Gió nhẹ rì [Am] rào [G]
    Ôi chao mình [E7] lại mất nhau thật [Am] rồi

    [F] Đêm từ [Dm] đâu thả mộng [G] về
    Chiêm bao bắt [E7] bóng vân vê cuộc [Am] tình
    [F] Nắng từ đâu nắng gọi bình [Am] minh [G]
    Ta ngồi đọc [E7] lại trang Kinh Lăng [Am] Già.


  • Nghe bài hát Nắng từ đâu gọi bình minh:


    Mai Thiên Vân
    Bm


    [yotuwp type="keyword" id="Nắng từ đâu gọi bình minh – nhạc Miên Du Đà Lạt, thơ Kiều Mộng Hà" ]Hợp âm guitar và tư thế bấm trong bài: