Một buổi chiều êm đềm[C] quá, lòng bỗng nhớ về một[G] nơi xa
Hà Nội bình yên[Am] quá, nơi có những bản tình[Em] ca
Một Sài Gòn đôi[F] lúc có nắng, có mưa[C] bất chợt
Ôi[F] sao thấy nhớ Việt Nam[G7] quá.
Giờ này tôi đang[C] đứng, đang đứng ở một[G] nơi xa
Nhưng trái tim thì[Am] vẫn in hình bóng quê[Em] nhà
Giờ này mùa xuân[F] tới chắc phố phường thật[C] đông vui
Một tình người ấm[F] áp chỉ có Việt Nam[G7] thôi.
Rồi mai[Am] đây em tung bay bay đến[Dm] những chân trời xa
Thì hãy[G] luôn ghi trong tim màu da tiếng[C] nói người Việt Nam
Dành tình[F] yêu tặng cho đời , dành tình[Dm] yêu tặng cho người
Và niềm[G] tin trong em luôn rực[E7] cháy
Nụ cười[Am] em luôn trên môi cả thế[Dm] giới sẽ nhận ra
Một Việt[G] Nam luôn hân hoan tràn dâng sức[C] sống qua thời gian
Hãy bay[F] cao tận chân trời , hãy giang[Dm] tay chào cuộc đời
Và giờ đây tôi[G] vui khi gặp[E7] em. Xin chào[Am] em
Gửi chút thương thương nhớ[C] nhớ, gửi một chút buồn thật[G] vu vơ
Gửi về nơi xa[Am] ấy có một người đang đứng[Em] chờ
Gửi theo làn[F] gió mới đến cánh đồng vàng[C] xinh tươi
Nụ cười xinh trong nắng[F] mới người con gái Việt Nam[G7] ơi.
Là người tôi yêu[C] đó, là người luôn vẫn[G] chờ
Một tình yêu đẹp[Am] lắm có thể viết như một bài[Em] thơ
Người Việt Nam là[F] thế, đơn giản lắm nhưng đậm[C] chất tình người
Và tôi tự hào[F] lắm khi[G7] nói tôi là người Việt[C] Nam.