x2 (Nhân đôi lời) Phong Lê – [email protected]
[ĐK:]
“Bắc thang, bắc thang lên hỏi cái ông trời
Lấy tiền cho gái có đòi được không?
Ông trời, ông trời ổng bảo cái rằng không
Lấy tiền cho gái… lấy tiền cho gái…
Tao còn bị gạt huống chi là mày.”
Chiều hôm nọ tôi bước đi trên phố, gặp 1 người con gái tôi nhào qua lấy số.
– Ồ Nga hả, dạo này lâu quá ko gặp, ko biết Nga có còn nhớ đến Phong ko? Sao hôm nay nhìn Nga thiệt là nóng bỏng.
– Oh!!! Em xin lỗi em ko phài là Nga, nhưng mà cám ơn anh đã khen em nhiều quá.
– Ồ vậy à, em ko phải là Nga sao? Cho anh xin lỗi nhé vì anh đã làm phiền.
– Dạ ko sao, chúng ta có thể nói chuyện. Vậy em đi hướng nào để anh chở đi cho tiện. Anh cũng đói rồi, em đã ăn gì chưa? Nếu mà em có rảnh thì mình cùng đi ăn trưa.
Thế là em đồng ý. Tôi chở em ra tiệm phở, em ăn phở đặc biệt, tôi ăn tô bún riêu. Tôi bỏ thêm chút mắm, em bỏ thêm chút tiêu. Hai người mê say, lo trao đổi tài liệu. Em thì ko lo ăn, hỏi tôi rất là nhiều, và cuối cùng tô phở của em đã bị nở. Em ăn được mấy miếng rồi em lại chê dở, em kêu 1 tô khác làm tôi đổ nợ. Chỉ có 2 chục đồng, ko có đủ tiền tip. Nhưng mà ko sao, vì tôi vẫn hẹn tiếp. Nhưng mà ko sao, vì tôi vẫn hẹn tiếp.
[ĐK:] x1
Vào 1 buổi chiều tối rủ em coi phim ma, tạo 1 cơ hội để tôi dê em mà. Ghé ngang nghĩa địa tôi chơi 1 bình hoa, rồi đến nhà em tôi sửa sang quần áo, nhưng mà ko ngờ em cho tôi sặc máu, rủ thêm 2 đứa bạn mà em chưa có báo cáo, 2 con nhỏ xấu quắc rồi nó đòi đi ăn cháo. Trời ơi! Em chơi tôi vậy sao? Chạy tới nhà băng tôi bơm thêm chút máu, chở 2 đứa đi ăn mà lòng tôi đau nhói. Sống cuộc đời học sinh trả tiền học còn không đủ. Hai con nhỏ khốn nạn đòi ăn gỏi đu đủ, ăn thêm 2 ly bơ + yogurt 2 hũ. 50 đồng của tôi đã trở thành mây khói. Đi coi phim kinh dị mà tụi nó cứ nói, thiệt là khốn nạn, tui chẳng dê được gì. Muốn ôm em 1 cái mà vướng 2 con khỉ, thế là nguyên 1 buổi tôi chẳng nói được chi. Chở 3 đứa đi về hẹn năm sau đi tiếp nhé.
[ĐK:] x1
Bỏ bao nhiêu công sức tôi cho qua vây sao? Hẹn em lần thứ 3 hy vọng kiếm chút cháo. Thấy em thích shopping tôi mua em 1 cái áo, hơn là đi 1 mình đi với em là chết. Lấy hết tiền lì xì tôi dành dụm hồi tết, lượn 3 tiếng đồng hồ nhìn quần áo mà thấy mệt, lựa cái nào đủ tiền mà nó cần nhất phải đẹp. Chạy đến nhà em tặng, em mặc cho tôi xem, ko ngờ em mặc lên như cô bé lọ lem, đầu tóc thì chưa chải lại mang thêm đôi dép. Ước gì có bà tiên mang cho tôi chút phép, biến em thành người đẹp lần đầu tiên tôi gặp. Tuy rằng như vậy tôi vẫn ko có chấp, chở em tới chỗ tối lợi dụng được hôn em. Nhưng mà ko ngờ em chơi tôi 1 phen:
– Dạ! Anh à, anh đừng có như vậy, em đã có người yêu xin anh đừng làm bậy.
Có phải tôi nghe lầm hay là đúng là như vậy? Có ai ở đó thấy những gì mà thôi thấy? Có ai ở đó nghe những gì mà tôi nghe? Biết bao nhiêu công sức bây giờ em cho tôi dze. Biết bao nhiêu công sức mà em cho tôi dze, trời ơi!
[ĐK:] x1
[yotuwp type="keyword" id="Lấy Tiền Cho Gái – Phong Lê" ]Hợp âm guitar và tư thế bấm trong bài: