[Am] Nông trường cao [C] nguyên, lòng tôi bao mến [Dm] yêu. Gió về thênh [G] thang, rừng lao xao lá [C] xanh.
[Am] Mây mờ sương [C] trắng nhẹ buông xuống ngang trời. [Dm] Lưng đồi mái ấm [G] tỏa làn [E7] khói lam [Am] chiều.
ĐK:
[Am] Chồi non xanh [F] ngát vươn nhanh khắp trên nông [C] trường. Đường mòn dốc cao bao [Dm] dấu [G] chân người đi qua. [E7]
[Am] Mồ hôi [F] rơi xuống hòa mưa [G] nắng ươm xanh khát [Am] vọng. Sương gió đêm [Dm] rừng đồng [G] đội vui [E7] đốt ngọn [Am] lửa hồng.
Tháng ngày gian lao hằn lên những vết chai. Sẽ còn nhớ mãi từng buồn vui khó phai.
Những người thanh niên (Thanh niên, thanh niên xung phong) về đây với nông trường (Thanh niên, Thanh niên xung phong).
Áo bạc sương gió mà đời xanh khát vọng. Áo bạc sương gió, mà tình yêu vẫn không nhạt phai.