[G] Tôi mong là [Em] gió bay, để [C] em là mây, tôi [D] đi tìm.
[G] Quen em, chiều [Em] cuối đông, để [C] em cho tôi biết ngóng [D] trông.
[Bm] Nhớ từng chiều đưa [Em] đón em, vài [C] nụ hôn ngọt như [D] kem.
[Bm] Tôi kể em những [Em] giấc mơ, kể [C] vì sao tôi nhớ [D] em.
[G] Tôi muốn, một [Em] sớm mai; có [C] em bên cạnh, để [D] đêm không lạnh hơn.
[G] Và, em sẽ là [Em] giấc mơ, để [C] tôi chìm trong, để [Cm] tôi đợi mong từng [D] đêm.
[G] Hôm nay, hồ [Em] tây có em, chọn [C] một phim hay mình [D] đi xem.
[G] Tôi mong chỉ [Em] thế thôi, được [C] gần bên em, ngày ngừng [D] trôi.
[Bm] Tôi hỏi tằng, có [Em] nhớ nhau, thì [C] em nói: không có [D] đâu.
[Bm] Tôi thì tin, đến [Em] mãi sau, mình trong [C] tay đi thật [D] lâu.
[G] Vì tôi biết, một [Em] sớm mai, có [C] em bên cạnh, sẽ [D] thấy không lạnh hơn.
[G] Và em sẽ là [Em] giấc mơ; để [C] tôi chìm trong, để [Cm] tôi đợi mong từng [D] đêm.
[G] Dù mưa gió, dù [Em] có sao, vẫn [C] không rời xa, vẫn [D] bên em ngày sau.
[Bm] Vì em sẽ là [Em] nắng ấm, chiếu [C] qua hàng cây, xóa [Cm] tan mưa mây, cầu vồng [D] lên… dịu [G] dàng.