Capo ngan 5
Ngày anh đi xa mãi như là cơn mơ
Mùa đông sang thay lá trái tim vẫn chờ
Màu trăng đêm trong vắt em ngồi bơ vơ
Đếm trái tim của mình có bao nỗi buồn
Có giấc mơ [F] nào với[G] em đêm [Am] nay
Có chiếc hôn[F] nào vẫn [G] luôn quanh [Am] đây
Từng giọt [F] sương đọng lại trên[G] chiếc lá
Vè gió [Em] khẽ mang đi thật[Am] xa
Giữa đôi [Dm] mình còn gì không [Em] anh
Khi bao yên vui thoáng[E7] qua
Trả lại cho[F] em những giấc[G] mơ đêm [Am] nay
Trả lại cho[F] em những phút [G] giây yên [C] bình
Nhiều lần em[F] khóc giọt nước[G] mắt ấy
Tựa như [Em] những ngôi sao trên[Am] trời cao
Những vui [Dm] buồn trả về cho [Em] gió để trái tim thôi nhớ[Am] mong
Và ngọn[F] gió hãy đưa ta đến [Em] cuối chân trời[Am] xa
Đến nơi[Dm] nào mình được cùng [G] nhau thật hạnh[C] phúc
Thời gian[F] hỡi.. hãy cho em được [Em] thấy môi anh[Am] cười
Dẫu biết [Dm] rằng chỉ là cơn [Em] mơ vẫn luôn nhớ [Am] anh thôi.