Capo 2
Nếu[Em] như em phải rời [Bm] xa anh,
Hãy [C] cho em im lặng[G] anh nhé.
Em [Em] sợ mình sẽ khóc em sợ anh[Bm] biết rằng,
Người buồn[C] nhất chính là[D] em.
Hãy [Em] xem em như một [Bm] bài ca,
Lững [C] lờ trôi trong [G] vùng ký ức.
Em sẽ [Em] luôn nhớ đến,
Những [Bm] ngày vui giữa em và[Em] anh.
ĐK
Vì em [Em] biết một ngày nào đó không[Bm] thể bên anh,
Không thể[C] ngắm nhìn được nụ cười và được[D] ôm anh.
Nếu[Am] có chắc em cũng đành,
Hãy cứ để [C] những nỗi buồn em giữ[Bm] riêng.
Sẽ [Em] không nuối tiếc vì tình yêu anh [Bm] dành cho em,
Là hạnh [C] phúc nhất trong những điều em đã[D] ước mơ.
Nếu anh [Am] có thể biết được những giây [C] phút bên anh là,
Những ký[D] ức yên vui ngọt ngào [Em] với em.