Capo 4
[Em] Em là người con [Bm] gái anh thương
Người [C] từng hỏi anh mỗi [G] ngày
Anh yêu [Am] đã ngủ chưa có nhớ [Em] em thật nhiều
Trời [F#m7b5] đông anh có buốt [B7] lạnh
[Em] Em chỉ cần anh [Bm] ở bên cạnh
Vào [C] ngày trời mây ngát [G] xanh
Em rất [Am] thích quán quen nghe những [Em] bản nhạc buồn
[F#m7b5] Mong một người xoa [B7] tay ấm
Rồi từng [Em] tháng năm qua anh [Bm] đã để dành
Một chiếc [C] nhẫn lung linh xinh [G] đẹp
Nếu biết [Am] trước hôm nay mọi [Em] thứ đã quá muộn
Thì từ [F#m7b5] đầu anh đã nói với [B7] em
Điều mà [Em] chúng ta mong mang [Bm] đến cho nhau
Chỉ một [C] giây muộn màng lạc mất [G] nhau
Nhưng có [Am] lẽ anh phải học [Em] cách buông tay
Em không [B7] thể chờ đợi nữa [Em] rồi
[Em] Yêu là yêu là [Bm] một chữ thôi
Phải làm sao [C] nói khi ta còn gần [G] nhau
Chỉ dự [Am] tính tương lai mà lạc [Em] mất hiện tại
Làm [F#m7b5] cho người bên cạnh anh tổn [B7] thương
[Em] Yêu là yêu là [Bm] phải nói ra
Khi tình yêu [C] qua đi ta không còn [G] cơ hội
Đã biết [Am] đau thế này vẫn cứ [Em] yêu đến vậy
Đành [F#m7b5] thôi em đã rời [B7] xa đành lạc [Em] nhau