Capo ngăn 4
Còn nhớ hôm [Dm] nào đôi ta hạnh [Gm] ph úc bên nhau.
[C] Vội sớm chia lìa cho anh một [Dm] đời nhung nhớ.
Vì cớ sao n [Dm] gười yêu đương [Gm] một thoáng quên nhanh.
Đ [C] ành để riêng anh ôm bao kỷ [Dm] niệm giăng [A7] k ín.
Nhìn ánh trăng tàn đêm nay lặng lẽ trôi đi.
Gìơ biết không còn trao chi để rồi tiếc nuối.
Hình bóng xa người day dứt đọng mãi trong tôi.
Hỡi gió đưa m [C] ây về mang hạnh phúc đến [A7] trao cho [Dm] ng ười.
Dù lòng đã [Gm] quyết quên đi, kỷ niệm [Dm] ngà y đó bên nhau.
Cuộc tình giờ [C] vẫn in sâu, cho dù em [F] không còn nhớ.
Người đành phụ nghĩa yêu đương, để rồi lạc chốn xa hoa.
Xót xa tình [C] anh, đắng [A7] cay bẽ [Dm] bà ng.
Người đã quay về đôi mắt lệ đẫm xanh xao.
Tình đã phai tàn trong anh còn lại dĩ vãng.
Đừng khóc chi người tim anh đã chết hôm nao.
Trách chi người ơi vì em lạc bước đến nơi xa vời…
Dù lòng đã quyết quên đi, kỷ niệm ngày đó bên nhau.
Cuộc tình giờ vẫn in sâu, cho dù em không còn nhớ.
Người đành phụ nghĩa yêu đương, để rồi lạc chốn xa hoa.
Xót xa tình anh, đắng cay bẽ bàng.
Người đã quay về đôi mắt lệ đẫm xanh xao.
Tình đã phai tàn trong anh còn lại dĩ vãng.
Đừng khóc chi người tim anh đã chết hôm nao.
Trách chi người ơi vì em lạc bước đến nơi xa vời…
Dù lòng đã quyết quên đi, kỷ niệm ngày đó bên nhau.
Cuộc tình giờ vẫn in sâu, cho dù em không còn nhớ.
Người đành phụ nghĩa yêu đương, để rồi lạc chốn xa hoa.
Xót xa tình anh, đắng cay… bẽ bàng…