1. [Am] Ta quen nhau đã [F] bao lâu rồi, hỡi [G] đêm đêm có hay
[F] Mà giọt buồn hoài [G] vương trên môi mặn [C] đắng
[Am] Ta quen nhau đã [F] bao lâu rồi, hỡi [G] đêm sao vẫn [Em] mãi đêm dài
[F] Để mình ta với [G] con tim khô cằn [Am] giá băng.
2. [Am] Đêm hôm qua bỗng [F] nhiên anh nhìn thấy [G] em trong giấc mơ
[F] Mình ngồi cạnh thật [G] lâu bên nhau lặng [C] lẽ
[Am] Đêm nay mơ bỗng [F] nhiên anh lại nhớ [G] em trong cơn [Em] gió đông về
[F] Phải chăng khi biết [G] yêu, giấc mơ là [Am] nơi bắt đầu.
ĐK: Này mùa đông ơi xin [F] hãy làm tuyết [G] rơi để [Em] chắn lối em anh [Am] về
Này mùa đông ơi xin [F] hãy làm tuyết [G] rơi để [Em] em biết anh cần [Am] em
Và thời gian ơi xin [F] hãy ngừng chốn [G] đây để [Em] những dấu yêu đong [Am] đầy
Một vòng tay anh khao [F] khát một giấc [G] mơ, anh [Em] đã yêu em người [Am] ơi.