1. Chính mắt anh [C] thấy em và người [G] ấy
Cười đùa bên [Am7] nhau, xem anh như vô [G] hình
Em đâu có [C] biết anh thật sự đau [Em7] lắm
Nhưng anh phải [Fmaj7] giấu nỗi đau [G] ấy xuôi ngược vào [Am7] tim
2. Em có còn [C] nhớ những ngày mình bên nhau [G] không.
Hay em vội [Am7] quên và xóa đi hết kỉ [G] niệm
Anh vẫn còn [C] nhớ, nhưng vội quay lưng [Em7] đi
Vì [Fmaj7] giờ anh thấu, chẳng có gì là dài [G] lâu.
ĐK: Thả mình vào cơn [C] mưa nước mắt anh rơi không [G] ngừng.
Dường như [Em7] tim anh đây đã tạm [Am7] ngưng.
Chắc anh phải gục [Fmaj7] ngã trước nỗi đau [Em7] vô bờ.
Vì [Dm7] giờ hồn anh như treo ngược đầu [G] gió
Anh không còn [C] đủ lý trí để bước [G] đi nữa rồi.
Khi anh nhìn [Em7] thấy em đang khóa môi bên [Am7] một ai.
Em và vừa người [Em7] ấy thân mật lắm
chắc là [Am7] đã thương nhau rồi.
Bầu [Dm7] trời như đang sụp đổ trong [G] anh
Em thương [Fmaj7] ai rồi.[G] [Am7] [Fmaj7] [G] [Am7]
…
(2) (ĐK) (ĐK) (ĐK)