tone [F]
Khi [Dm] hương nhẹ bay nơi Phật [F] đài
Trăng [Dm] sao còn say cơn mộng [F] dài
Quỳ [Gm] dâng trái [A] tim lên Như [C] Lai,
Bao [Dm] lâu khổ đau trong phận [Bb] người
Lạc [Gm] loài con [Bb] sóng vỗ xa [F] khơi.
Từ [C7] khi ánh dương soi mùa [Gm] xuân,
bước chân con tìm [A] ra lối đi xa trầm [Gm] luân.
Phật [Bb] ơi nói sao khi lòng [Am] con kính yêu
lên người [F] Cha thiết tha hơn biển [Dm] ngàn
Xin [Dm] tâm này yêu thương vạn [Bb] loài
Nhân [Gm] gian ai [A7] biết cánh hoa [F] phai
Câu [Gm] kinh còn [G7] bay trong chiều [C] tà
Mộng [C] đời, ai [C7] ngắm cây nở [F] hoa.
Lời 2:
Bên [Dm] hiên mờ sương, ai lặng [F] ngồi
Trăng [Dm] sao còn soi bên triền [F] đồi
Phật [Gm] như tiếng [A] hư không bao [C] la
Cho [Dm] con bình an qua phận [Bb] người.
Thì [Gm] thầm ai [Bb] biết cánh hoa [F] rơi.
Từ [C7] khi ánh dương soi mùa [Gm] đông tuyết tan
cho mầm [A] xanh lớn lên câu tình [Gm] thương.
Phật [Bb] ơi đã cho con đường [Am] đi, dắt con
qua nhiều [F] khi thế gian quên lời [Dm] thề.
Xin [Dm] cho nghìn sau theo lời [F] Người
Đi [Gm] gieo chánh [C7] Pháp đến nơi [F] nơi
Hương [Gm] thơm từ [G7] bi bay ngạt [C] ngào
Bầu [C] trời ai [C7] thắp lên đầy [F] sao.