[D] Khi con phố đã [F#m7] yên trong giấc ngủ
Mình [Gmaj7] em vẫn [A] thức trắng [Dmaj7] nơi đây
Vẫn [Gmaj7] nhớ đến câu [A] nói anh từng [F#m7] nói với e [Bm] rằng
Mình [Em7] phải hạnh phúc suốt cuộc [A] đời
Sợ [D] lắm chỉ em và [F#m7] căn gác trống
Sợ [Gmaj7] lắm khoản [A] cách ta [Dmaj7] xa dần
Sợ [Gmaj7] lắm khi người [A] thương ,chúng [F#m7] ta hóa người [Bm] dưng
Liệu [Em7] anh có sợ em một [A] mình phải cô đơn
ĐK:
Hãy [D] cho anh biết lý [A/C#] do để kết thúc
Người từng [Bm] bên em từng yêu em như [D/A] thế mà
Tại [Gmaj7] sao thế giới có [F#m7] muôn vạn [Bm] người
Mà [Em7] tim em vẫn yêu mãi một [A] người
Hãy [D] cho em biết lý [A/C#] do để kết thúc
Trả lại [Bm] em, người sợ mất em [D/A] đâu rồi
Khoản [Gmaj7] cách đau đớn nhất
Không [F#m7] phải ta xa [Bm] rời
Mà[Em7] khi anh vẫn đang ở bên [A] em
Nhưng [Gm] tim đã [D] xa em [Gmaj7] [Dmaj7]
Coda:
[Gmaj7] Chờ điều gì trong bóng [A] đêm
Cô đơn [F#m7] về chỉ mình em lại [Bm] nhớ thêm
[Em7] Không thể buông, lại càng không thể [A6] giữ. [A]