Capo 1
[Am] Nhiều lần anh cho [Em] phép mình được [F] thêm một lần nhớ [C] em
Mà [Dm] cơn mưa kia nhấm [C] nháp con kia, lặng [Bdim7] yên anh nghe bài [E7] nhạc thân quen
Lặng [Am] lẽ riêng mình anh [Em] với cơn mưa, để [F] nhớ lại cảm giác [C] xưa
Kỷ [Dm] niệm ngày nào em [C] đã quên chưa, và [Bdim7] có còn buồn khi [E7] trời chợt mưa
[F] Rồi bỗng hình dáng em [Em] hiện ra
Người [Dm] gần đến thế nhưng anh chẳng [Bdim7] thể ôm lấy [E7] em
Và [Am] anh tự hỏi mình [Em] đã sống sao, để [F] qua những ngày thiếu [C] em
[Dm] Dù anh chỉ ngăn [C] lệ trên mi, nhưng [Bdim7] làm sao nói [E7] ra
Bàn [Am] tay nắm chặt anh [Em] cố gượng cười, nhìn [F] em vội vàng bước [C] qua
[Dm] Em hôm nay trong [C] khoảnh khắc ấy, mãi [Bdim7] là điều đẹp [E7] nhất của [Am] anh
Có nhiều [Em] đêm anh vẫn thao thức trông ngóng một [Em] bóng hình trở về
Mà [F] sao vội xa rời xa, quá [C] xa
Vây quanh [Dm] anh là một màu tối, [C] cứ suy nghĩ về câu nói
[Bdim7] Chúng ta là gì của [E7] nhau
Thay chọ [Am] em giờ đây anh đã tìm kiếm người [Em] khác thay thế em
Mà [F] sao giờ đây tình cảm chẳng thể như lúc [C] xưa
Chắc có [Dm] lẽ em là duy nhất, [C] người con gái anh yêu nhất
[Bdim7] Chẳng thể nào thiếu [E7] em