[Am] Ngồi lại nhấp chén [Em] say lắng trong [Am] lòng mình những đắng [Em] cay
[Am] Ngày dài thấm thoắt [Em] rơi muốn quên [F] đi những [G] phận bèo [Am] trôi.
[Am] Ngọc ngà cũng mấy [G] phen lấm trong [Am] bùn hoài cũng thấy [G] quen
[Am] Ngồi buồn ngó gót [G] sen trách sao [F] cõi đời [G] này đỏ [Am] đen.
Chờ người nơi [F] ấy về đây mang [Em] theo những dấu yêu
Chở che cho [Dm] nhau những [Em] đêm lạnh [Am] lùng
Chờ người đâu [F] thấy người còn hoài [Em] xa cách xa
Một mình trong [Dm] đêm lắng [Em] nghe gió [Am] than.
Chờ người nơi [F] ấy về đây mang [Em] theo những dấu yêu
Chở che cho [Dm] nhau những [Em] đêm lạnh [Am] lùng
Chờ người đâu [F] thấy người còn hoài [Em] xa cách xa
Một mình trong [Dm] đêm lắng [Em] nghe gió [Am] than.
Vì lời ai [F] hứa một ngày dìu [Em] em bước đi
Tìm về nơi [Dm] xa phút [Em] giây yên [Am] bình
Đầu non cuối [F] gió người còn là [Em] mây viễn du
Để lại đằng [Dm] sau tiếng [Em] ai thở [Am] dài.
AmNgồi lại nhấp chén [Em] say lắng trong [Am] lòng mình những đắng [Em] cay
[Am] Ngày dài thấm thoắt [Em] rơi muốn quên [F] đi những [G] phận bèo [Am] trôi.
[Am] Ngọc ngà cũng mấy [G] phen lấm trong [Am] bùn hoài cũng thấy [G] quen
[Am] Ngồi buồn ngó gót [G] sen trách sao [F] cõi đời [G] này đỏ [Am] đen.
[Am] Thu vờn tóc em mơn man bên làn gió
[F] Vương trên mi ai lá rụng con phố [C] nhỏ
Nhẹ nhàng đâu đây mùi hương hoa sữa [G] đó
[Am] Nghe xung quanh âm thanh vang lên sao thân quen
[F] Trong bao nhiêu ngu ngơ, vu vơ mùa lá vắng.
Thật nhẹ [C] nhàng dù mùa thu không còn yêu anh [G] nữa…”
Yanbi:
Đã từ rất [Am] lâu rồi, trong anh định nghĩa 2 tiếng yêu [F] thương
anh không thể trao cho ai kể từ khi anh có [C] em…
Mùa thu đó anh có [G] em…
Vậy cớ [Am] sao giờ… Hơn 1 năm trôi qua,
người đã khác [F] xa thật nhiều…
Anh nghe tiêng lá rơi không còn [C] Em nữa…
Mùa thu đến anh không còn [G] em nữa…
Chorus:
Có lễ [Am] nào… Em vội quên đi
Có lẽ [F] nào… Em đưa mùa thu đi
Có lẽ [C] nào… Mùa thu chẳng còn lại gì, [G] trong tâm trí em
Có lẽ [Am] nào… Em buông anh đi xa mất
Có lẽ [F] nào… Anh không phải người mà em yêu nhất
Có lẽ [C] nào… Anh phải tự nhủ rằng chỉ là 1 giấc mơ
[G] Anh mất em rồi…!
Cánh hoa úa [Am] tàn, bước chân khép màn,
bóng ai xa ngút ngàn, [Em] nước mắt rơi ướt tràn.
Sầu làn mi khép tình [F] buồn nay em biết đi về chốn đâu. [G] Khuôn mặt đáng thương.
Tấm thân héo [Am] mòn, nỗi đau có còn, đắng cay em đã [Em] chọn, chính em đã chọn.
Rời làn hơi [F] ấm, tình này không thấm biết ai
còn [G] nhớ ai, khuôn mặt đáng thương, cánh [Am] hoa úa tàn.
Cơn mưa ngang [Am] qua…..
Cơn mưa đi ngang [F] qua…
Đừng làm rơi [C] thêm,thêm,thêm,nhiều giọt lệ [G] uh…uh…
Còn đâu [Am] đây bao câu ca anh tặng [F] em.
Tình [C] yêu em mang cuốn lấp [G] đi bao nhiêu câu ca.
Và còn lại [Am] đây,đôi môi đau thương trong màn [F] đêm.
Phải lẻ [C] loi,gồng mình bước qua niềm [G] đau khi em rời xa…..!!!!!!
Cơn mưa rồi lại [Am] thêm,lại thêm,lại thêm.
Xé đi không [F] gian ngập tràn nụ cười..
Nhìn lại nơi [C] đây,bao kỉ niệm giờ chìm xuống [G] dưới hố sâu vì em…..T.T
Chính em [Am] đã đổi thay.
Và đôi bàn [F] tay ấm êm,ngày nào còn lại [C] giữ.
Vì em…Vì [G] em…………………..!!!!
AmNgồi lại nhấp chén [Em] say lắng trong [Am] lòng mình những đắng [Em] cay
[Am] Ngày dài thấm thoắt [Em] rơi muốn quên [F] đi những [G] phận bèo [Am] trôi.
[Am] Ngọc ngà cũng mấy [G] phen lấm trong [Am] bùn hoài cũng thấy [G] quen
[Am] Ngồi buồn ngó gót [G] sen trách sao [F] cõi đời [G] này đỏ [Am] đen.