[Em] Nhìn những thứ đã từng [D] thuộc về nhau
Từng ký [C] ức khiến [D] cho lòng càng [G] thêm đau
[Em] Dù em biết ta đã [Bm] xa từ lâu
Nhưng nỗi [C] buồn khắc [D] trong tim cứ [Em] hằn sâu.
[Em] Làm sao những ngôi sao [D] trong bình kia
Lại có [C] thể khiến [D] anh trở về [G] với em.
[C] Đó mãi chỉ [D] là [Bm] ước muốn hoang [Em] đường
Của [Am] trái tim đang mỏi [Bm] mòn vì nỗi [Em] nhớ anh.
[Em] Dẫu em gấp thêm nhiều những [Bm] ngôi sao ước cho anh
[C] Cũng không thể lấp [D] đầy từng giây [G] phút không có [D] anh.
[Em] Dẫu em có thể cười những [Bm] khi vui với mọi người
[D] Nhưng lại không thể [Bm] ngăn dòng lệ [Em] mỗi đêm
[Em] Dẫu em viết bao lời nhớ [Bm] thương gửi đến cho anh
[C] Lá thư ấy cũng [D] nằm lẻ [Em] loi trong ngăn bàn thôi.
[Em] Dẫu em biết nỗi buồn sẽ [Bm] nhân lên gấp trăm lần
[D] Nhưng vẫn không thể [Bm] ngăn lòng nghĩ [Em] đến anh.