1. Tình yêu là [Em] thế Đôi khi làm mình say [Am] mê
Đôi khi làm mình ngô [D] nghê tin một người đến nỗi rơi [G] lệ
Là [C] thế khi yêu ai chẳng cần biết [Am] nữa
Khi yêu ai thì dù trong [C] mưa vẫn cảm thấy ấm áp dư [B7] thừa.
2. Rồi khi em [Em] thấy anh trong tay cùng người khác [Am] ấy
Sao em quên được khoảnh khắc [D] đấy anh bên ai hạnh phúc như [G] vậy
Thì [C] thôi buông đôi tay và để anh [Am] đi
Xem như ta lần đầu chia [C] ly cũng là lần cuối nghĩ [B7] suy.
Đêm [Em] dài mình em bật [C] khóc
Sao lòng vẫn cố kiếm [Am7] tìm
Tìm về một nơi ấm [D] áp , giấc mơ ngọt [G] ngào
Vì người ra đi lặng [Em] lẽ
Vì người ra đi để [B] em đớn đau
Hằn sâu [B7] vết thương riêng mình em thôi
Thì anh [Em] cứ đi đi hãy cứ xa em và [Am] đừng ngẫm nghĩ
Hạnh phúc ra [D] sao yêu thương nhường nào chỉ thêm thời [G] gian lãng phí
Ừ thì [C] anh cứ đi đi và [Am] đừng nhớ nhung chi
Về [B7] đâu khi ta đã lạc mất nhau.
Kể chuyện hai [Em] đứa lần đầu gặp xôn [Am] xao
Quen nhau yêu thương nhau từ lúc [D] nào, sâu đậm ra [G] sao
Ngay trong tim anh kí ức vẫn [C] còn dạt dào và [Am] anh đôi khi
Chỉ [D] cần một người ở bên lắng [B7] nghe anh [Em] nói.
[Em] Xin cho em quên [D] xin cho em quên
Anh [D7] thôi quay nhìn [Em] lại
[Em] Xin cho em quên , [B] xin cho em quên
Em [C] thôi, thôi không nhung [B] nhớ [B7]
Mình buồn vì tim mình [Em] đau, mình buồn thì ai thấu [Am] đâu
Từng lời buông chưa hết [D] câu, nước mắt đã dâng khóe [G] sầu
Đừng bên [C] nhau nếu không vui, em [Am] muốn thấy anh cười
Vì [B7] yêu nên em xin anh cứ đi
Bỏ mặc [Em] em.